Về thôi em hãy về trong góc khuất
Mặc kệ nhân gian tất bật hơn thua
Với hờn ghen và giả dối cợt đùa
Nở nụ cười sưởi ấm mùa lạnh giá
Về thôi em đừng để mình đau nữa
Vết thương lòng khó chữa lắm phải không ?
Cố lên em sắt đá và lạnh lùng
Mà mạnh mẽ vượt muôn trùng bão tố
Về thôi em hãy thôi đừng than thở
Bỏ ưu phiền với duyên nợ đa đoan
An nhiên sống buông hết những lo toan
Tâm yên lặng bàng quan trong giông bão
Về thôi em hãy nhìn đời cười ngạo
Nhân gian này coi như cuộc dạo chơi
Một lần thôi ... Em hãy nở nụ cười
Và coi như gia vị đời nuôi em lớn