Đúng ngày này 30 năm về trước , vào ngày 07 / 11, mẹ kể rằng kim đồng hồ điểm 24h đêm cũng là lúc mình cất tiếng khóc chào đời . Ah đâu , mẹ bào rằng khi sinh mình ra , lúc đầu mình đâu có khóc , tới khi bác sĩ phát mấy phát vào ...
thì lúc đó mình mới oe...oe , mẹ bảo lúc đó khi mình khóc , tiếng khóc to lắm , nghe mà nhức cả tai còn cái cô y tá thấy mình khóc to mới phán rằng " cái con này gớm lắm đây , tuổi nhâm tuất mà lại sinh vào giờ tí thế này thì mai kia nó sẽ là đai ca chứ ko vừa đâu "
. Hí ...hí mình nghe đến đây mà cười muốn bể bụng , gớm mấy bà chỉ được cái nói ... quá đúng
. Được làm đại ca của 2 cu nhóc và là osin cấp cao của ox và là 1 cô chủ nhỏ ( cũng chưa hẳn là nhỏ ...he...he ) mình hạnh phúc và mãn nguyện lắm rồi
.
Ấy vậy mà từ sáng tới tối mình nhận được biết bao lời chúc của bạn bè người thân , thế mà ox chả đếm xỉa j tới
, lúc đi ngủ mình vẫn còn nhận được tin nhắn chúc mừng nữa , mình chưa kịp mở máy thì ox cầm máy luôn . Ox mở ra coi hỏi :
- Ghê nhể , thế mà em ko nói anh câu để anh mua quà tặng .
Mình quay lại nói :
- Gớm chả cần , mềnh làm osin 10 năm trời nay , sinh nhật từ sếp lớn đến sếp bé mình đều nhớ, tổ chúc , tặng quà, còn tới lượt mình chỉ có 2 sếp nhỏ nhớ , còn sếp lớn thì lại đánh quả tình lơ ko biết , đểu .
Ox nhăn nhở cười
- anh tặng em cả cuộc đời anh ,anh còn chả tiếc , huống hồ mấy mòn quà vặt .
- Uí rời "cả cuộc đời ", nghe mà nẫu hết cả lòng , vắt mãi chả ra giọt nước mắt cảm động cho cái câu ấy xã ạh. Em chả thèm vào cái " cả cuộc đời" đóa nhá.
Ox cười nhăn nhở dòm mà thấy ghét cái mẹt thế chứ lỵ .
Sang tuổi mới mà mình cảm giác sao mà nặng nề thế , ngày nhỏ thì mong sang tuổi mới để mình trở thành người lớn , được làm những việc mình thích mà ko bị ai ngăn cản , ko bị mọi người cho là " đồ trẻ con biết gì " . Còn giờ đây khi đã lớn , va vấp với cuộc sống muôn màu này , mình lại muốn trở lại thời con nít , một thời thật hồn nhiên vô tư và thật đẹp
.




Ấy vậy mà từ sáng tới tối mình nhận được biết bao lời chúc của bạn bè người thân , thế mà ox chả đếm xỉa j tới

- Ghê nhể , thế mà em ko nói anh câu để anh mua quà tặng .

Mình quay lại nói :
- Gớm chả cần , mềnh làm osin 10 năm trời nay , sinh nhật từ sếp lớn đến sếp bé mình đều nhớ, tổ chúc , tặng quà, còn tới lượt mình chỉ có 2 sếp nhỏ nhớ , còn sếp lớn thì lại đánh quả tình lơ ko biết , đểu .

Ox nhăn nhở cười
- anh tặng em cả cuộc đời anh ,anh còn chả tiếc , huống hồ mấy mòn quà vặt .

- Uí rời "cả cuộc đời ", nghe mà nẫu hết cả lòng , vắt mãi chả ra giọt nước mắt cảm động cho cái câu ấy xã ạh. Em chả thèm vào cái " cả cuộc đời" đóa nhá.

Ox cười nhăn nhở dòm mà thấy ghét cái mẹt thế chứ lỵ .

Sang tuổi mới mà mình cảm giác sao mà nặng nề thế , ngày nhỏ thì mong sang tuổi mới để mình trở thành người lớn , được làm những việc mình thích mà ko bị ai ngăn cản , ko bị mọi người cho là " đồ trẻ con biết gì " . Còn giờ đây khi đã lớn , va vấp với cuộc sống muôn màu này , mình lại muốn trở lại thời con nít , một thời thật hồn nhiên vô tư và thật đẹp


Mình thấy đầy ắp hạnh phúc trong sự vỗi vã
Trả lờiXóa